Gia Cát Trường Phong dẫn đầu tiến lên, hàn huyên vài câu, tất nhiên là không đề cập tới lí do tại sao bọn họ lại chật vật như vậy, vì giữ lấy thể diện cho bọn họ. Sau đó dẫn bọn họ tiến vào hoàng thành, văn võ đầy triều thiết yến khoản đãi, nhưng vẫn chưa tới ngày mừng thọ, nên không thể yết kiến Thiên Vũ hoàng đế.
Sau khi ăn uống một phen, Sứ đoàn Khuyển Nhung lần nữa được mời ra khỏi Hoàng thành, đến dịch quán để nghỉ ngơi. Điều này làm mọi người không còn gì để nói. Ngươi nha, đã không cho chúng ta vào hoàng thành, còn mang bọn ta đi vào ăn uống cái gì, hoàng đế đều không gặp được.
Nhưng không có cách, đây chính là lễ nghĩa!
Mang ngươi vào hoàng thành thiết yến, là ngươi tôn kính, các ngươi nha, không phải là hoàng thân quốc thích, dựa vào cái gì mà được vào hoàng thành?
Tất nhiên, Sứ đoàn Khuyển Nhung sẽ được xếp vào dịch quán cao cấp nhất để nghỉ ngơi, còn lại những binh lính kia thì vài những dịch quán bình thường, ngủ giường lớn chung nhau, nhưng anh lính đêm chung chăn thành tri kỷ.
Chung quanh các dịch quán đều có quân đội Độc Cô Chiến Thiên trấn giữ, nói là bảo vệ, thực ra ai cũng hiểu là giám thị, để phòng những người Khuyển Nhung này có hành động gây rối!
Đêm khuya, một bóng người đáng yêu dễ dàng tránh né sự dò xét của hộ vệ, đến trước một gian phòng đã tắt đèn, gõ nhẹ hai tiếng, nhỏ giọng nói: “Đại ca, ta đến!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT