Thừa tướng, ngươi vội vã như vậy làm gì? Lại quan tâm Khuyển Nhung như thế. Nếu là người không biết, còn tưởng rằng ngươi làm thừa tướng nơi đó đấy!” Hoàng đế cười lạnh.
Lời vừa nói ra, đầy triều văn võ đều quá sợ hãi, nhìn nhau, trên đầu bắt đầu đổ mồ hôi. Hoàng đế nói lời ấy có thể nói là cực nặng, trong tất cả tội danh, tội phản quốc là nặng nhất. Hoàng đế tuy nói như một câu đùa, nhưng lại trực chỉ Gia Cát Trường Phong, nhất triều thừa tướng phản quốc, đây chính là đại tội.
Nhưng vì không có chứng cứ, cho dù là hoàng đế cũng vạn vạn không thể nói được, huống chi là nói thừa tướng. Có thể thấy được, lửa giận đến trong lòng hoàng đế đang lớn cỡ nào, làm cho hồ ngôn loạn ngữ.
Gia Cát Trường Phong lại vẫn mây trôi nước chảy, thản nhiên nói: “Bệ hạ chớ có nói đùa như vậy, lão thần nhận bổng lộc Thiên Vũ, tất phải hết lòng vì Đế Quốc. mong bệ hạ hiểu cho!”
“Ha ha ha. . . hiểu chứ, thừa tướng khổ tâm, trẫm đương nhiên hiểu!”
Gần như là cắn răng nghiến lợi, hoàng đế cười lạnh thành tiếng, sau đó quát to: “Phê chuẩn Khuyển Nhung sứ đoàn tiến vào Thiên Vũ Cảnh, giải cấm đế đô, án mạng đại tế ti đợi sau sẽ bàn lại!”
“Bệ hạ anh minh!” Chúng triều thần khom người bái hạ, hoàng đế lại cười lạnh nhìn bọn họ, song quyền hung hăng nắm chặt, Độc Cô Chiến Thiên cũng thầm mắng, một đám loạn thần tặc tử. . .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT