Vân Sương quýnh lên, vội vàng cản hắn, đầy vẻ cầu khẩn: “Như vậy. . . Trác quản gia, ngài muốn như thế nào mới có thể nói cho ta biết?”
Trác Phàm chăm chú nhìn nàng, thật lâu sau mới đạm mạc nói: “Thật muốn biết?”
Vân Sương gật đầu mạnh, trong mắt đầy vẻ kiên định.
Trác Phàm nhếch miệng, nhẹ nhàng xích lại gần vành tai nàng, hơi thở nóng hổi khiến nàng thấy ngưa ngứa, đồng thời gương mặt bắt đầu nóng đỏ lên.
“Vậy phải xem biểu hiện của ngươi, nếu ngươi không thể trở thành người của ta, ta dựa vào cái gì mà phải nói cho ngươi biết?”
Vân Sương bỗng nhiên run run, hai gò má đã đỏ bừng, khó tin nhìn Trác Phàm, thậm chí còn mang theo sự khuất nhục.
“Nghĩ không ra. . . Trác quản gia ngươi lại là người như vậy, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. . .” Vân Sương cắn môi, trong mắt mông lung lệ quang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT