Trác Phàm cười to lên: “Ha ha ha… được, xem trên mặt các ngươi, ta tha cho tiểu tử này. Chỉ là, các ngươi phải nhớ kỹ, hai người các ngươi các nợ ta một món nợ ân tình, sớm muộn phải trả về!”
“Ách, huynh đệ, ngươi thả hắn, là hắn nợ ngươi chứ, sao lại là chúng ta?” Bàn tử lập tức xạm mặt.
Trác Phàm cười đùa nói: “Ai bảo là hai người có chuyện cầu ta, tất nhiên là các ngươi nợ ta. Đợi ngày sau nếu ta có nhu cầu gì, các ngươi nhất định phải trả hết!”
Lòng tham không đáy!
Mọi người thầm than, bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ là, thấy nhị hoàng tử còn đang hấp hối nằm trong tay Trác Phàm, đành phải gật đầu đáp ứng.
Trác Phàm cười lớn, vung tay ném nhị hoàng tử sang một bên, sau đó đến bên Vân Sương, nhìn về phía hai người bàn tử nói: “Chuyện này ta không so đo nữa. Đợi ngày sau có việc cần, ta sẽ tìm các ngươi giúp đỡ, cáo từ!”
Nói rồi, liền muốn mang Vân Sương rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT