Tuy Trác Phàm chỉ nói vài lời trào phúng Lãnh Vô Thường, nhưng trong lời nói lại mang theo tà khí phách lối cùng vô tận sát ý, tựa như muốn bức tử đối phương chỉ trong vài phút, mỗi một chữ đều khiến trái tim thuần khiết của hài đồng này rung động. Khiến trong lòng hắn, ngăn không được mà cảm thấy sợ hãi.
Nguyên lai người bên ngoài đều có tâm địa tà ác như thế a!
Vân Huyền Cơ luôn nhắm chặt hai mắt, cũng bất đắc dĩ lắc đầu thở dài…
Lãnh Vô Thường thở sâu hai lần, mới khiến trái tim đang xao động dần dần bình tĩnh lại, sau đó cũng không nói gì, kéo theo Hoàng Phủ Thiên Nguyên đang phẫn nộ đi ra ngoài: “Môn chủ, chúng ta đi!”
Nhìn bóng lưng hai người dần dần đi xa, Trác Phàm lộ ra một nụ cười đắc ý, quay lại nhìn về phía đồng tử ở bên cạnh sớm đã đần độn, vỗ nhè nhẹ lên gương mặt ục ịch đầy thịt của hắn, cười tà nói: “Tiểu gia hỏa, nhìn thấy chứ, so với vẻ mặt biệt khuất của mấy lão già kia, ca ca hẳn rất đẹp trai đi!”
Đứa bé kia lại chỉ ngây ngốc mà nhìn chằm chằm vào Trác Phàm, không nói gì.
“Trác quản gia, xin ngươi đừng dạy hư đệ tử tộc ta!” Lúc này, vị đại tế ti kia cũng mở mắt ra, dùng đôi con ngươi thâm thuý như sao trời, thẳng tắp nhìn về phía đối diện Trác Phàm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT