A!
Tiếng hét thảm không dứt bên tai, mất đi quân trận, trước mặt nhân số địch nhân gấp mấy gần mười lần, bọn họ chỉ có phần khoanh tay chịu chết. Còn bị vây vào giữa, giống như cả đàn chuột nhỏ giãy dụa trong lồng kín!
Mọi người lần nữa triệt để sụp đổ, mặt đầy vẻ tuyệt vọng.
Lạc Vân Hải thấy thế, cắn răng muốn đứng người lên, tổ chức mọi người tập hợp lại, cho dù là còn có một tia hi vọng cuối cùng, cũng không thể buông tay.
Nhưng, hắn vừa mới đứng được một nửa, thì đùng một tiếng, lại bị đạp bay.
Lạc Vân Hải lau máu bên khóe miệng, trợn mắt nhìn, thấy Lâm Toàn Phong kiêu căng đứng trước mặt hắn, nhếch miệng nở nụ cười tàn nhẫn: “Hắc hắc hắc. . . Tiểu tử, các ngươi xong đời rồi, khoanh tay chịu chết đi! Chờ lão tử vặt đầu ngươi xuống, đưa cho Trác Phàm làm lễ vật. Thật không biết, bộ dáng hắn nhìn thấy thủ cấp thiếu gia nhà mình sẽ là như thế nào, ha ha ha. . .”
“Hừ, ngươi có lá gan này sao? Ngươi không sợ đến lúc đó, hắn không chỉ xé toang chân ngươi sao?” Lạc Vân Hải xùy cười, khinh miệt liếc xéo hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT