“Ta muốn không phải nghe lời này, ngươi hẳn phải biết!” KHông đợi hắn nói hết, Sở Khuynh Thành lạnh lùng ngừng lời hắn: “Ta chỉ muốn biết, năm đó trước khi rời Hoa Vũ Thành, ngươi vì sao ngay cả một lần cuối, cũng không chịu gặp ta?”
 Trác Phàm trầm mặc không nói, chốc lát, mới đạm mạc lên tiếng: “Kẻ nên giết đã giết, thứ nên lấy đã lấy, mục đích đã đạt, còn có gì để lưu luyến!”
 “Thật không còn gì lưu luyến sao?” Sở Khuynh Thành sững sờ hỏi.
 Trác Phàm cắn môi cúi đầu, trầm mặc không nói, không biết nên trả lời như thế nào, đúng lúc này, một tiếng cười lại đột nhiên vang lên: “Trác quản gia, lão nguyên soái triệu ngươi đến, nơi này để ta chăm sóc đi!” Lạc Vân Thường cười nói tự nhiên đi tới. Trác Phàm như được đại xá, vội vã gật đầu: “Được, ta lập tức đi gặp lão nguyên soái, đại tiểu thư, ngươi chăm sóc tốt cho các nàng!” Nói xong, liền chạy như bay ra ngoài.
 Lạc Vân Thường thật sâu nhìn Sở Khuynh Thành, cười nói: “Sở lâu chủ, Trác quản gia nhà ta là kẻ thô lỗ. Nếu có lời không phải, hoặc là làm sai chuyện đắc tội ngài, xin ngài thứ lỗi, ta thay mặt hắn bồi tội!”
 Lạc Vân Thường nói lời ấy mặc dù nghe rất bình thường, nhưng nội dung câu chữ cũng chỉ có sáu chữ, Trác Phàm là của lão nương!
 Sở Khuynh Thành chấp chưởng Hoa Vũ Lâu nhiều năm, là người làm chủ đại cục sớm hơn Lạc Vân Thường nhiều, há có thể nghe không ra ngụ ý bên trong, liền cười lạnh nói: “Sao dám, sai lầm của Trác Phàm, sao có thể làm phiền chủ gia nhận thay? Bản lâu chủ tự sẽ xử lý thích đáng với Trác Phàm, không nhọc đến phiền đại tiểu thư quan tâm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play