”Tiểu tam tử, ngươi cũng tiếp của ta một quyền!” Không đợi Cổ Tam Thông lấy lại tinh thần, Trác Phàm đã hét lớn.
Cổ Tam Thông khẽ giật mình, lại khinh thường bĩu môi: “Lão cha, người nên tránh mới phải, người dám đối quyền với ta, thật sự là. . .”
Thế nhưng lời còn chưa dứt, chỉ nghe được một tiếng lôi quang nổ vang, một đạo tử sắc lôi mang bắn thẳng về phía hắn.
Cổ Tam Thông kinh hãi, bản năng trốn ra phía sau trụ lớn. Mà lôi mang cũng trong nháy mắt xuyên qua, phát ra tiếng ầm ầm!
Cổ Tam Thông sợ hãi thò đầu ra, nhìn về phía cánh tay lóe đầy tử mang của Trác Phàm, đã triệt để kinh ngạc đến ngây người, lắp bắp nói: “Nghĩa. . . Nghĩa phụ, làm sao người cũng có thể phát ra tử lôi?”
“Ha ha ha. . . Đây chính là uy lực của Không Minh Thần Đồng!” Trác Phàm cười to, vẫy vẫy tay, rất hài lòng với phản ứng của tiểu tam tử, hắn cuối cùng cũng có thể đắc ý trước mặt đứa con nuôi này, vừa lòng thỏa ý nói: “Không Minh Thần Đồng, coi trọng chữ “Không” , chủ yếu là vận dụng đối với không gian pháp tắc. Không Minh Thần Đồng đệ nhất trọng, thay hình đổi vị, có thể để ta trao đổi phương vị giống không gian lĩnh vực của Nguyên Thần, có thể làm cho mình đạt đến tốc độ thuấn di, hoặc là. . .”
Nói đến đây, Trác Phàm đưa tay vồ một cái, đồng tử bên phải liền chớp động vầng sáng màu vàng óng, giới chỉ trên đầu ngón tay Cổ Tam Thông liền biến mất, xuất hiện trên tay hắn: “Hoặc là để một số tử vật biến hóa phương vị. Ha ha ha. . !”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT