Lại qua ba canh giờ, Cừu Viêm Hải cùng Tuyết Thanh Kiến mới một lần nữa mở hai mắt ra, thương thế trên người vừa tốt tám chín thành. Tuyết Thanh Kiến, cũng lần nữa biến trở về thiếu nữ thanh xuân. Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên thì cười rạng rỡ.
Đợi hai người đứng người lên, Trác Phàm mới đầy sự nhiệt tình đến đón, cười to lên: “Ha ha ha. . . Chúc mừng hai vị thương thế chuyển biến tốt đẹp, chúng ta có thể lên đường về nhà rồi.”
Trong lòng hai người bất giác run lên, bất giác lui về phía sau một bước, khắp khuôn mặt là vẻ dè chừng sợ hãi.
“Ách, các ngươi cần gì phải thế, hiện tại chúng ta đều đã là người một nhà, không phải sao?” Trác Phàm hơi chậm chân lại, nhún nhún vai, còn nhìn về phía Tuyết Thanh Kiến cười nói: “Tỷ tỷ, chẳng lẽ ngươi quên chúng ta tỷ đệ tình nghĩa sao?”
Tuyết Thanh Kiến vội vã trốn đến sau lưng Cừu Viêm Hải, giống như là gặp mèo chuột, trong ánh mắt lại là còn có thật sâu hận ý, nhưng càng nhiều hơn lại là vẻ sợ hãi. Nàng chợt nghiến răng nghiến lợi nói: “Phi, ai là tỷ tỷ của ngươi? Lão nương lúc trước mù mắt, mới không nhìn ra tiểu ác ma ngươi tâm địa ngoan độc!”
Bỉ ổi vô sỉ, tâm địa ác độc càng làm cho bọn họ hai lão ma đầu đều tâm thấy sợ hãi! Người nàu, đâu ra bộ dáng tiểu đệ đệ? Quả thực chính là ác quỷ bò ra từ Cửu U Địa Phủ.
Trác Phàm nghe được lời này, trên mặt bất giác xuất hiện nét giận dữ, mi đầu nhíu lại. Cừu Viêm Hải thấy tình thế không ổn, lập tức lên tiếng: “Trác quản gia xin bớt giận, bà nương ta không biết giữ mồm giữ miệng, ngài đừng chấp nhặt với nàng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT