Trác Phàm làm như thế, tuy là bất cận nhân tình, nhưng cũng chỉ tốt vì Lạc gia, cúc cung tẫn tụy vì Lạc gia!
Nếu Lạc Vân Hải không có chức vị gia chủ trên danh nghĩa, từ nhỏ đã bị mất quyền lực, tất cả mọi chuyện đều do người khác làm thay hắn, hắn đúng là chẳng cần phải suy nghĩ gì, nhưng tương lai nhất định là tên phế vật.
Trác Phàm đây mới thực là vì Lạc gia, bồi dưỡng người thừa kế hợp cách!
Tất cả mọi người đã minh bạch Trác Phàm dụng tâm lương khổ, Lạc Vân Thường tuy không đành lòng, nhưng vẫn phải quyết tâm, đẩy Lạc Vân Hải đến trước mặt Trác Phàm.
Trác Phàm lạnh lùng nhìn lấy hắn, Lạc Vân Hải lại ừng ực một tiếng, một đầu mồ hôi lạnh.
“Trác đại ca, đừng giỡn nữa, ta vẫn chỉ là đứa bé. . .” Lạc Vân Hải rực rỡ cười một tiếng, ngập ngừng nói. Nhưng gương mặt Trác Phàm vẫn lạnh lùng như cũ: “Hài tử không có cha mẹ, không gọi được là hài tử. Nếu như hôm nay ngươi không dám làm, ta dám cam đoan, thảm án diệt môn hai năm trước của Lạc gia, nhất định sẽ tái diễn. Đến lúc đó, ngươi đừng có hối hận!”
Lạc Vân Hải rùng mình, nghĩ lại những giết tiếng la trên Lạc gia, hắn rống lên một tiếng, còn cảnh tượng thê thảm cùng tỷ tỷ đào vong, trong hai con ngươi cũng dần dần trở nên kiên định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT