“Lão nguyên soái, không biết khi nào thì ngài xuất binh, chúng ta đi theo trợ trận hay không, hò hét trợ uy cũng được : 3″ Trác Phàm chớp chớp hai mắt có vẻ như ngây thơ, biết mà còn hỏi.
Độc Cô Chiến Thiên cứng ngắc mặt, giờ chỉ muốn tự vả cho vài phát, ấp úng lại không biết nên trả lời thế nào. Vừa mới còn tuyên bố muốn ra mặt thay Lạc gia đây, bây giờ lại muốn lật lọng, còn gì là nguyên soái tam quân?
Độc Cô Lâm thản nhiên nói: “Trác quản gia, các ngươi xác định là U Minh Cốc sao? Nhưng có chứng cớ gì? Dù sao đây là việc lớn, không có bằng chứng mà xuất thủ bảy thế gia, sợ rằng sẽ bị thiên hạ lên án!”
“Đúng vậy a, lão phu cũng cho là như vậy!” Độc Cô Chiến Thiên vội vàng quay đầu, chăm chú nhìn ba người Trác Phàm, khẩn trương hỏi: “Các ngươi có chứng cứ gì không?”
Nghe vậy, Trác Phàm nhíu mày. Những trưởng lão cung phụng đột kích ba nhà, tất cả đều bị bọn họ làm thịt sạch rồi, lấy đâu ra chứng cứ?
Sau khi trầm ngâm một trận, Trác Phàm thản nhiên nói: “Bọn họ chạy quá nhanh, đúng là không có để lại bất luận bằng chứng gì.”
Nghe được lời này, Độc Cô Chiến Thiên không khỏi thdài ra một hơi, liếc qua Độc Cô Lâm, khen ngợi gật đầu, rồi cười nói: “Đã không có chứng cứ, vậy lão phu. . .”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT