“Ngươi ngươi ngươi. . . Vừa mới nói gì?” Độc Cô Chiến Thiên trừng lớn mắt, đầy mặt kinh hãi nhìn Lạc Vân Hải, bốn người Độc Cô Phong cũng ngơ ngác.
Nguyên soái vừa mới chỉ là đáp ứng sung hắn làm binh, lúc nào có đồng ý thu hắn làm con nuôi?
Lạc Vân Hải thì như chuyện đương nhiên, cung kính ôm quyền: “Hài nhi xưng ngài là nghĩa phụ, không đúng sao?”
“Đúng vậy, lão nguyên soái, vừa mới rồi không phải chính miệng ngài đáp ứng kết thân sao. Chẳng lẽ ngài đường đường là nguyên soái Thiên Vũ, một việc nhỏ như vậy cũng muốn đổi ý sao?” Trác Phàm cười thầm tỏng lòng, thản nhiên nói.
Độc Cô Chiến Thiên trợn tròn mắt, giật mình một hồi lâu, mới phản ứng được. Nhìn Lạc Vân Thường, lại nhìn qua Lạc Vân Hải.
Đúng rồi, Trác quản gia này lúc đó chỉ nói là kết thân, cũng không có nói là kết thân với ai. Lạc Vân Hải bái hắn làm nghĩa phụ, cũng là phương thức kết thân. Chẳng qua là, lúc đó chỉ có Lạc Vân Thường, bọn họ vô ý thức tưởng rằng muốn kết thân với Lạc Vân Thường.
Sau đó lại thật sâu nhìn Lạc Vân Hải, chỉ thấy hắn quỳ một chân trên đất, hai tay dâng trà, đây không phải chính là nghi thức nhận cha sao? Aiz, lúc đó sao lão phu lại không chú ý chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT