Hai huynh muội Đổng Thiên Bá giật mình lo lắng, thật lâu chưa tỉnh hồn lại.
 Vị huynh đệ kia càng ngày càng to gan, hắn vẫn là Tống Ngọc trước kia sao?
 Không để ý đến ồn ào xung quanh, vẻ mặt Độc Thủ Dược Vương cười gian trá, nói: “Hắc hắc hắc. . . Tiểu tử, đây chính là ngươi nói, đến lúc đó đừng để bị ta dọa đến phải quỳ xuống đất cầu xin.”
 “Tiểu tử, ngươi nói khoác mà không biết ngượng, dù sao Nghiêm Tùng trưởng lão cũng là trưởng bối, ngươi nhận sai với hắn, thu hồi lời vừa nói, hắn cũng sẽ không tính toán với ngươi.”
 Biết hắn có quan hệ với Sở Khuynh Thành, Đào Đan Nương vội vàng nháy mắt ra hiệu cho Trác Phàm, tìm bậc thang cho hắn.
 Thế nhưng Trác Phàm không nghe thấy, bậc thang vừa đưa cho hắn hắn đạp lăn, căn bản không đi xuống, ngược lại làm trầm trọng thêm, nhìn về phía tất cả mọi người nói: “Lời của lão tử từ trước đến nay nhất ngôn cửu đỉnh! Mà không chỉ lão gia hỏa này, tất cả mọi người có mặt nơi đây, ai muốn cũng có thể xông lên, chỉ cần có người có thể khiến lão tử rời khỏi đài, đầu lão tử hai tay dâng lên.”
 Cái gì?
 Lần này, người trong sân ồ lên như vỡ tổ, không chỉ ân oán của riêng Độc Thủ Dược Vương, khiêu chiến với một mình hắn, mà lời này của Trác Phàm là khiêu chiến tất cả mọi người trong sân.
 Nói trắng ra, là khiêu chiến với tất cả Luyện Đan Sư Thiên Vũ. Hắn muốn trong Bách Đan Thịnh Hội lần này, đặt vững vị trí Luyện Đan Sư đệ nhất Thiên Vũ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play