vừa rồi Đổng huynh còn nói muốn quyết chí tự cường, sao bây giờ lại mang huynh đệ tới chỗ như thế này?”
 “Ta mang đệ đến chỗ thế nào cơ?” Đổng Thiên Bá thấy mơ màng chẳng hiều ý hắn nói gì.
 Trác Phàm cười xấu xa liếc hắn ta một cái, chỉ vào tấm biển treo trên cửa cổng, nói to: “Đổng huynh, không phải huynh biết rõ mà giả bộ hồ đồ đấy chứ, huynh cho rằng ta không biết chữ à, nhìn phía trên đi, thanh… lâu…”
 Ưm ưm.. !
 Trác Phàm chưa nói xong thì đã bị Đổng Thiên Bá bịt miệng lại, hắn ta thấp giọng mắng: “Im miệng, ở đây là Hoa Vũ Thành, địa phương này do một đám nữ nhân làm chủ, sao có thứ đó tồn tại được?”
 “Hờ, vậy đó là…” Trác Phàm nháy mắt vô tội mấy cái, chỉ lên cái bảng hiệu kia.
 Đổng Thiên Bá ngẩng đầu nhìn theo hướng hắn chỉ, sắp khóc đến nơi, hắn ta run giọng nói: “Đại ca, huynh làm ơn nhìn cho kỹ giùm ta, đây không phải là thanh… Đó là Thanh Hoa Lâu mà!”
 Lúc này, Trác Phàm mới nhìn kỹ lại, hóa ra trên bảng hiệu treo một khối lụa đỏ, vừa lúc bị gió thổi bay lên nên che mất chữ “Hoa”.
 Nơi này chính là Thanh Hoa Lâu đứng đầu trong Hoa Vũ thập ngũ lâu. Mà Thanh Hoa lâu chủ, hắn cũng đã từng gặp, chính là vị Tần Thái Thanh kia!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play