Giống như Kim Đồng Ngọc Nữ chậm rãi bay xuống nhân gian, khóe miệng Hà Hiểu Phong luôn treo nụ cười khinh miệt, Sở Khuynh Thành thì có chút khó chịu, nhìn đến ánh mắt ngơ ngẩn của Trác Phàm phía dưới, đầu càng cúi thấp, không dám nhìn hắn. Hai bàn tay non mềm bị hai tay Hà Hiểu Phong nắm lấy, làm thế nào cũng không tách ra.
Tên lưu manh thối.
Sắc mặt âm trầm đáng sợ, Trác Phàm thầm hừ, liền muốn tiến lên đánh hắn, nhưng lại sợ đánh không lại. Vừa nghĩ tới còn có đại sự cần làm nên tạm thời nhịn xuống.
Nhưng cơn giận này sớm muộn gì hắn cũng phải trút.
Ngươi chờ đó cho ta, hừ!
“Thế nào, dường như hai vị không vui khi thấy ta xuất hiện ở đây, ha ha ha. . .”
Huênh hoang đã đủ, hai người chậm rãi hạ xuống mặt đất, Hà Hiểu Phong cười ta một tiếng, nhìn Sở Khuynh Thành nói: “Ta lưu lại ở Đan Hà tông mấy ngày, mới quen đã thân với Khuynh Thành cô nương, nên mới để cho sư thúc trở về, các ngươi có ý kiến gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play