Dù sao tiểu tử này trúng phải độc của đồ nhi ta cũng không sống lâu được.”
 Nghiêm Tùng nói ra hai chữ “Đồ nhi” rất mạnh, chính là có ý muốn nói cho tất cả mọi người biết, tiểu tử này là do đồ đệ của ta đánh chết đấy, hắn chết không liên quan đến ta, lão phu cũng không lấy lớn hiếp nhỏ đâu nhá, Kiếm Hầu Phủ các người cmn đừng ra ngoài nói lung tung, làm xấu thanh danh của lão tử!
 Ông ta nói bóng gió, tất nhiên Kiếm Tùy Phong hiểu được rõ ràng, sau đó cười gật đầu nói: “Ha ha ha… Nghiêm Tùng trưởng lão danh sư xuất cao đồ, người tầm thường sao có thể là đối thủ của lệnh đồ ngài được? Tiểu tử này dám giao thủ với lệnh đồ, quả thật chết cũng đáng đời a!”
 “Ừm!”
 Nghiêm Tùng gật đầu hài lòng, ánh mắt biểu thị: tính ra ngươi cũng thức thời đấy. Tiếp theo, ông ta bèn nhanh chân đi đến trước mặt Tiếu Đan Đan, mang theo nàng ta và Nghiêm Phục biến mất không còn bóng người.
 Mặc dù đồ đệ của ông ta thắng, nhưng là thắng trong thê thảm.
 Nếu để cho người Kiếm Hầu Phủ biết được, đồ đệ ông ta mặc dù đã độc chết tên tiểu tử kia, nhưng bù lại thì bị đánh cho bầm dập thành đầu heo, thế thì ông ta thật sự rất mất mặt?
 Tuy nói có không ít người đã chứng kiến thấy chuyện này, trong bảy thế gia thì đã có Hoa Vũ Lâu, Khoái Hoạt Lâm và U Minh Cốc đều nhìn thấy được, nhưng dù sao người biết đến càng ít càng tốt, nhất là đừng làm mất mặt xấu hổ lẫn nhau.
 Nhìn lão đầu kia rốt cục cũng rời đi, Kiếm Tùy Phong mới thở ra một hơi nhẹ nhõm yên tâm rồi, còn Tạ Thiên Dương thì vẫn mặt đầy phẫn hận, nhìn thấy Trác Phàm giống như đã biến thành thi thể lạnh như băng, hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Đám hỗn đản kia mỗi ngày đều chỉ biết ức hiếp kẻ yếu, thật sự làm mất mặt bảy thế gia chúng ta!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play