Ôi ôi ôi…
Đã ttheo bảy tám ngày nhưng vẫn không có một chút dấu vết, Sở Khuynh Thành cõng Trác Phàm một đường chạy như bay, thở hồng hộc. Cũng bởi vì trong lòng lo lắng, bôn ba mấy ngày vẫn không ngừng, Sở Khuynh Thành cao thủ Quy Nguyên, trán chảy đầy mồ hôi.
Trác Phàm nhìn thấy mà đau lòng, nâng tay áo lau hồ hôi cho nàng: “Khuynh Thành, ta đi đứng đã tốt rồi, không bằng chúng ta xuống phía dưới nghỉ chân đi!”
“Không được, ta còn phải đuổi theo các sư tỷ, sao có thể dừng lại? Như vậy không phải càng trễ hơn sao?” Sở Khuynh Thành bướng bỉnh hơi lắc đầu.
Sai phương hướng, nàng có đuổi hoài cũng không tới.
Bất đắc dĩ bĩu môi, Trác Phàm than nhẹ một tiếng, sau đó lại nói: “Khuynh Thành, theo không kịp thì theo không kịp, dù sao mấy người đó cũng đi nhanh hơn nàng, nàng làm sao đuổi kịp. Không phải các nàng hẹn gặp ở Vân Lam thành sao, chờ tới đó là có thể nhìn thấy bọn họ thôi, cần gì gấp gáp như vậy?”
“Nhưng đây là lần đầu ta đi xa nhà, căn bản không biết Vân Lam thành ở nơi nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT