“Cái gì, không thể nào, Manh Kiếm Sư kia chính là đệ nhất quản gia Lạc Minh chúng ta, là người sáng lập Lạc Minh sao?”
Trong rừng rậm, một hàng mười mấy người vượt qua bụi cỏ, Long Kiếm Sơn nghe Lạc Tư Phàm nói chân tướng, hai mắt trợn tròn, kinh ngạc há hốc mồm, rất lâu mới phản ứng được, thở dài: “Khó trách, hắn lại quen thuộc với Lạc Minh như vậy, ai cũng quen biết, còn không sợ thân phận cháu của bảy nguyên lão của bản thiếu gia, thì ra hắn có địa vị cao nhất Lạc Minh.”
Tạ Niệm Dương bên cạnh nghe hắn nói, nghiêng người liếc nhìn hắn, hầm hừ nói: “Xin nhờ, với thực lực của hắn cho dù không phải là người sáng lập ra Lạc Minh chúng ta cũng không để một tên cháu nguyên lão của ngươi vào mắt đâu!”
“Ừ… Nói cũng đúng!”
Nhớ lúc trước, trong nháy mắt Trác Phàm đánh ngã Trảm Long Kiếm Vương, không cần tốn nhiều sức, trong lòng Long Kiếm Sơn run lên, bất giác gãi đầu.
Đúng vậy, tuyệt thế cao thủ làm sao để ai vào mắt? Đoán chừng hắn rời đi, cũng vì cảm thấy miếu nhỏ Lạc Minh này không dung được hắn. Nhưng sự thật đúng như thế, tuy Lạc Minh bọn họ cao thủ như mây, nhưng không có cao thủ Kiếm Vương tọa trấn, ở Tây Châu địa vị cũng chỉ là lão nhị, xác thực nuôi không nổi vị đại thần này, haizz!
Nghĩ tới đây, Long Kiếm Sơn thở dài lên tiếng: “Ta nói… Người ta hiện tại đã đứng ở đỉnh phong, một người loại một Minh cũng không thành vấn đề, còn có thể để ý đến chúng ta sao? Hiện tại chúng ta đi mời người ta rời núi, không biết người ta còn có nguyện ý hay không đây, nếu nhận vì sao không tiết lộ thân phận cho chúng ta, rõ ràng không muốn qua lại với Lạc Minh nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT