Nhắc đến việc này, Nguyệt Nhi cũng sững sờ, đưa mắt nhìn quanh, ánh mắt mê mang không hiểu: “Đúng vậy, nha đầu kia chạy đi đâu rồi? Mà hai nha đầu đi theo cũng không thấy.”
“Nguyệt Nhi đệ muội, ngươi nói ai theo đuôi hả?”
Thế mà, đúng lúc này, một tiếng trêu chọc lại vang lên, ngay sau đó, một nam tử trung niên cao lớn đến trước mặt bọn họ, cười to: “Ha ha ha… Thằng nhãi con của ta ngưỡng mộ lệnh ái các ngươi đã lâu, trông thấy bóng dáng lệnh ái đuổi cũng không đi, có thể không theo đuôi sao được? Nếu không, để hai đứa ở chung một chỗ luôn.”
Nguyệt Nhi bĩu môi, hừ nhẹ một tiếng.
Nghĩ hay lắm, nhi tử kia của ngươi sao có thể xứng với khuê nữ nhà ta?
Lạc Vân Hải cũng cười to một tiếng, khoát tay nói: “Hành Vân đại ca, Tư Phàm và Kiếm Sơn còn nhỏ, chúng ta không đề cập tới chuyện này, chờ qua hai năm rồi nói sau!”
“Còn nhỏ, không nhỏ đâu!” Long Hành Vân cười hắc hắc, vẻ mặt hi vọng nói: “Vân Hải lão đệ, quan hệ giữa hai nhà chúng ta bắt đầu từ Thiên Vũ, Lạc Minh chúng ta hợp lực xây dựng nên. Hiện tại hai đứa trẻ lại là thanh mai trúc mã, hai đứa nhìn vô tư, vô cùng vừa ý, không bằng chúng ta thân càng thêm thân, không phải chuyện tốt hơn sao? Ha ha ha…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play