Bởi vì là gia tộc tam lưu cho nên chỉ có thể đặt chăn ở đây!” Trác Phàm lập tức chắp tay, giả bộ là một thư sinh chất phác, cười nói.
 Thôn nữ kia khẽ cau mày, quát lạnh một tiếng: “Muốn đi đến phái trước sao. Ngươi chạy đến nơi này chẳng lẽ không sợ chết sao?”
 “Đúng, cô nương! Tại hạ cho rằng cái chết có thể nhẹ tựa lông hồng hoặc nặng như Thái Sơn. Những người phía trước kia đều là vì tư lợi, vong ân phụ nghĩa chi đồ, ta khinh thường ở cũng một chỗ với bọn họ. Nếu có thể ta tình nguyện chết ở bên trong mảnh cô tịch này!”
 “Tên ngốc chớ cùng ta giở giọng văn vở, ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao?” Thôn nữ kia hừ lạnh một tiếng.
 Trác Phàm bất đắc dĩ thở dài, đột nhiên lộ ra khuôn mặt khóc tang: “Aiz, cô nương nói thật cho ngươi biết. Phía trước tranh giành địa bàn quá lợi hại, ta đánh không lại bọn hắn. Nếu ngươi để cho ta ra ngoài bọn họ có thể đem ta đánh chết không chừng!”
 Đối với lý do này, thôn nữ kia lại hơi gật đầu, có mấy phần tin tưởng. Thế nhưng thái độ của Trác Phàm trước sau tương phản quá lớn, làm cho nàng sững sờ, có điều rất nhanh hai mắt lại lãnh lệ: “Ngươi sợ bọn họ đánh chết ngươi chẳng lẽ lại không sợ ta sao. Ngươi có biết ta là ai không?”
 “Biết, biết!”
 Trác Phàm vội vàng hoảng sợ gật đầu như gà mổ thóc: “Ta đã nghe bọn họ nói qua, nơi này có một ôn nữ, toàn thân kịch độc, chắc là ngài đúng không. Nhưng mà ta tình nguyện bị ngài hạ độc chết cũng không muốn bị bọn họ đánh chết. Cái gọi là chết dưới hoa mẫu đon làm quỷ cũng phong…”
 “Im miệng ta đã nói là đừng giở giọng văn vở với ta!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play