Mộ Dung Tuyết nhíu mày nhìn mọi người, trong lòng bất đắc dĩ thở dài. “Quả nhiên Bách Lý Kinh Vĩ không phải là người dễ đối phó, không thành kế này vẫn bị hắn nhìn thấu!”
“Đúng vậy, nên làm thế nào cho phải đây? Một khi không thành kế bị vạch trần, gây nên đại họa khó lường.”
Gật đầu không ngừng, Lăng Vân Thiên buồn bã nhìn Trác Phàm vội vàng nói: “Trác tiên sinh, tiếp theo nên làm gì, mong ngài chỉ thị!”
Khóe miệng bất giác nhếch lên, Mộ Dung Tuyết vội vàng đến trước mặt Lăng Vân Thiên, cũng không hành lễ, chỉ oán trách hét lớn một tiếng: “Lăng tông chủ, sao ngài sao còn có thể tin tưởng hắn? Cũng bởi vì cái chủ ý ngu ngốc kia, chúng ta mới mất ba châu không không, ngài còn nghe hắn, không chừng ngay cả Bắc Châu cũng mất luôn.”
“Cho dù không nghe ta, các ngươi cũng mất, chuyện này đâu có liên quan gì đến ta? Cắt!” Khinh thường bĩu môi, Trác Phàm hừ lạnh.
Mộ Dung Tuyết hung hăng nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi.
Không để ý tới Mộ Dung Tuyết, Lăng Vân Thiên vẫn chân thành tha thiết mà nhìn Trác Phàm, chờ hắn hiến kế cứu mạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT