Làm quản sự thương cổ, sao có thể tùy tiện cãi lại tông chủ một tông? Lúc trước đã lấy được hảo cảm của Lăng Vân Thiên, lộ ra một số chỗ đuối lý, có thái độ nhát gan lùi bước, để hắn ra mặt giúp ta giải vây, mới càng thêm thỏa đáng.
Bây giờ cãi thắng được, lại là sai lầm lớn nhất… Aizz, không biết Lăng Vân Thiên ý thức được không, một tên quản sự nhỏ nhoi, vốn không nên cứng rắn như thế…
Trên đường trở về, Trác Phàm càng nghĩ càng lo lắng, trong lòng ai thán, ủ mặt chau mày. Xem ra lần ứng đối này, hắn thật đã có chút sơ sẩy…
Đột nhiên, một tiếng gọi run rẩy truyền vào trong tai hắn: “Cổ… Cổ tiên sinh?”
Trác Phàm sững người, nhăn mày lại, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
Con mẹ nó, là ai vậy. làm sao lão tử đi đâu cũng có thể chạm mặt người quen thế, chẳng lẽ lại là lão bằng hữu từ Trung Châu đuổi tới?
Cả người Trác Phàm cứng ngắc, chậm rãi quay đầu, ngay lập tức thấy một bóng hình xinh đẹp quen thuộc, Thượng Quan gia tiểu thư, Thượng Quan Khinh Yên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT