“Ai chà, nhìn ngươi ngày thường gian trá giảo hoạt, lần này sao lại ngốc như vậy chứ?”
Liếc nhìn hắn, Bách Lý Ngự Vũ có chút ngoài ý muốn, cười lớn: “Ngươi không sợ nàng ta thật sự hủy hoại thần hồn của ngươi, khiến ngươi chết không toàn thay, ngay cả cơ hội khóc cũng không có sao?”
“Ha ha ha… Trước kia ta trải qua nhiều nguy hiểm rồi, chút chuyện ấy tính là gì? ?”
Trác Phàmthở dài một hơi, thản nhiên nói: “Vẫn là câu nói kia, đã phải trả mạng thì phải thành tâm, để người ta có cơ hội lấy đi tính mạng. Có điều lĩnh vực song hồn của ta thực sự quá mạnh, cho dù nàng ta dùng toàn lực cũng không giết ta được. Cho dù long hồn ta bị hao tổn, lĩnh vực không gian của ta cũng có thể hấp thu những thương tổn kia, chỉ cần không vượt quá giới hạn là được. Tóm lại, ta lại nhặt về một mạng!”
Bách Lý Ngự Vũ ngạc nhiên nhìn chằm chằm Trác Phàm, đột nhiên cười khẽ: “Ngươi thật kỳ quái, báo ân, lại muốn dùng tính mạng của mình!”
“Nếu là báo ân bình thường, ta tự có biện pháp bồi thường, đáng tiếc con đường của nàng ta khác biệt với ta, nàng ta không chỉ khinh thường ta giúp, cho dù ta có thể giúp nàng cái gì, cũng sợ làm bẩn nàng, khiến nàng không vui, nói gì báo ân? Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ còn mạng. Chẳng qua mạng của ta vẫn còn hữu dụng, không muốn vô duyên vô cớ vứt bỏ, thì cho nàng một cơ hội để cho nàng ta lấy, nàng ta lấy không được là chuyện của nàng, ta nhẹ nhõm, phần ân tình này cũng hết.”
Bách Lý Ngự Vũ khẽ chớp mắt, bối rối vô cùng. “Suy nghĩ này của ngươi lần đầu tiên ta nghe đến, rất mới lạ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play