Nhìn Trác Phàm khom người, lại nghiêm túc nâng người lên, trong lòng ái Mộ Dung Tuyết bất giác khẽ động, nàng có thể cảm nhận được sự chân thành tha thiết của hắn, khẽ gật đầu nói: “Trong những kẻ gian tà mà ta gặp được, ngươi được xem là kẻ chính phái nhất, à không phải gọi là quang minh lỗi lạc nhất. Thực ra, lúc cứu ngươi ta đã nói qua, nếu ngươi có thể cải tà quy chính, làm nhiều việc thiện…”
“Không thể nào!”
Thế mà, không đợi nàng nói xong, Trác Phàm đã lạnh lùng quả quyết nói: “Cô nương có chính đạo của mình có thể giữ, tại hạ cũng có Ma đạo mình muốn đi, chúng ta hai con đường khác nhau không có gì có thể so tính, cô nương không nên đem ý nguyện của mình cưỡng ép tại hạ làm theo!”
Mộ Dung Tuyết nghe hắn nói, vô cùng tức giận, trầm giọng quát: “Chẳng lẽ ngươi nhất định muốn làm một ma đầu mà không ai thích, làm ác đến cùng sao?”
“Thế nào, chẳng lẽ trong mắt cô nương Ma đạo làm chuyện ác sao?”
Không khỏi mỉm cười lấy lắc đầu, Trác Phàm thản nhiên nói: “Cô nương, ngươi không hiểu Ma đạo, không hiểu con đường đi của ta thì không nên nói. Nên biết rằng nước quá trong ắt sẽ không có cá, người quá xét ắt chẳng ai theo. Thiên hạ này, chính đạo chỉ là một cái cọc tiêu, như cô nương thôi, tu thân dưỡng tính còn có thể, hành tẩu thiên hạ thì lại không đủ. Vẫn câu nói kia, chỉ cần lòng người có ma, ma vĩnh viễn không bao giờ tiêu tan.”
Nhìn chằm chằm Trác Phàm thật lâu, hai tay Mộ Dung Tuyết nắm chặt, nghiến răng nói: “Ta không biết vì sao trong lòng tiên sinh có ma đạo, ta chỉ biết nếu thả ngươi đi, chắc chắn có hại cho thế gian. Tiên sinh đã không muốn quay đầu, vậy tại hạ đành phải trừ ma giữ đạo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT