Đám người Thượng Quan Phi Vân thấy thế cũng dừng bước, đứng cách Trác Phàm ngàn mét, xùy cười nói: “Ai nha nha, Cổ đại sư, sao không chạy tiếp?”
Trác Phàm nhếch miệng cười, như đã bị buộc vào đường cùng mà phải vùng vẫy giãy chết, trong mắt đầy tử chí, nghiến răng hét lớn: “Hừ hừ… Đã không thể tránh, không bằng quay lại liều một phen!”
Thượng Quan Phi Vân khinh thường nói: “Liều? Cổ đại sư, người hồ đồ rồi, ngươi muốn liều với chúng ta, dựa vào cái gì? Ngươi có thực lực đó sao? Ha ha…”
“Cho dù không có, lão tử cũng sẽ không thúc thủ chịu trói!” Trác Phàm ôm càng chặt lấy Cổ Tam Thông vào trong ngực, cười to lên: “Huống hồ, nếu trận chiến ngày hôm nay truyền đi, nói ta làm thịt được Kiếm Vương, vậy thật không uổng sống công đời này. Nhưng nếu bị giết chết, thì có gì lạ? Cổ Nhất Phàm ta tuổi trẻ tài cao, tuổi còn trẻ đã trở thành luyện đan sư 11 phẩm, cũng được coi như là con cưng của trời, chết dưới tay Kiếm Vương cũng không tồi? Ha ha ha…”
Thượng Quan Phi Vân quay đầu nhìn hai người Bách Lý Kinh Vĩ, xùy cười nói: “Ai nha nha, tên họ Cổ này vẫn rất có chí a, chết cũng không muốn giống bình thường, còn muốn danh lưu Thiên Cổ cơ!”
Bách Lý Kinh Vĩ khẽ cười nói: “Thiếu niên đắc chí, tự nhiên lòng mang khát vọng, không như người thường, không có gì lạ. Cùng là chết, bị giết chết như cỏ rác, vô thanh vô tức, so với chết có tôn nghiêm, được tất cả mọi người ghi khắc, chắc chắc ai cũng chọn cái sau rồi!”
Rồi nhìn về phía đối diện, cất cao giọng: “Cổ đại sư, ngươi cũng biết rõ ta nặng hiền, ngươi là nhân tài khó được, chỉ cần ngươi giao ra Trùng Thiên Kiếm, ta sẽ cho ngươi cơ hội cải tà quy chính, vì đế quốc mà tận lực.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT