Trong hậu viện thanh lãnh, Thượng Quan Ngọc Lâm nhìn ngó xung quanh, thấy hai bên không có người, liền vụng trộm lấy ra một ngọc giản xanh biếc, trong tay biến đổi ấn quyết, hóa thành một đạo lưu quang, xông thẳng tới chân trời!
Sau đó, hắn tựa như người không việc gì, trở lại bên trong phòng của mình, khóa cửa phòng lại, lạnh lẽo nói: “Hừ hừ, Cổ Nhất Phàm, cho ngươi đắc chí mấy ngày. Chờ đến khi những người này đều bị Thượng Quan Phi Vân xử lí, ngươi cũng phải chôn cùng, ha ha ha…”
Tiếng cười âm lãnh vang vọng gian phòng, hiển thị rõ nội tâm khoa trương cùng oán độc!
Chợt, một tiếng nói trầm thấp vang lên: “Ừm… Ý nghĩ không tệ, chỉ là sẽ thành công sao?”
Thượng Quan Ngọc Lâm đang đắm chìm trong suy tưởng của mình, nên không để ý, vẫn cứ thản nhiên cười nhạo nói: “Đương nhiên, người của Phi Vân vương phủ há lại… Ách!”
Nói tới đây, Thượng Quan Ngọc Lâm chợt sửng sốt, lại chợt thấy một luồng khí tức đen đậm như mực trong nháy mắt bao phủ hắn vào bên trong. Tất cả mọi thứ chung quanh đều biến mất.
Thượng Quan Ngọc Lâm giật mình, cuối cùng hít sâu một hơi, khổ sở thốt lên: “Sư… Sư phụ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT