Mọi người đi theo bước chân của Bách Lý Kinh Vĩ, một đường đi tới hậu viện của vương phủ, tới một quảng trường rộng lớn. Mà vị trí trước nhất ở nơi đó, đã sớm chuẩn bị ba ghế dựa to rộng được làm từ Lê Mộc.
Chỉ là giờ này, trong ba chiếc ghế kia, cũng chỉ có chiếc ghế ở giữa nhất ngồi lên một bóng người trung niên diện mục tuấn lãng, người mặc y phục mạ vàng, rất là lộng lẫy, người này chính là Phi Vân Kiếm Vương, Thượng Quan Phi Vân.
Nhóm người thăng cấp khi đến đây, phần lớn là chưa gặp qua bộ mặt thật sự của Phi Vân Kiếm Vương, chỉ có Thượng Quan Ngọc Lâm liếc một cái liền đã nhận ra, trong lòng càn thêm cẩn thận.
Tuy Thượng Quan Phi Vân cả trăm năm nay chưa từng quay về Đông Châu, một thế hệ trẻ tuổi bọn hắn đều chưa thấy qua vị đệ nhất cao thủ Đông Châu này, nhưng trước khi hành động, cao tầng trong gia tộc đã sớm đem bức họa vị này cho bọn hắn xem, miễn cho xảy ra sự cố.
Nên dù Thượng Quan Lâm Ngọc chưa gặp qua người này, nhưng cũng biết dung mạo hắn ra sao. Lần này khi thấy hắn, trong lòng đã nhịn không được mà gõ trống, từng giọt mồ hôi lạnh tinh mịn cũng chảy dài trên trán.
“A, Phi Vân Kiếm Vương, sao lại không thấy bóng dáng của Trảm Kiếm Long Vương đâu hết vậy?” Đi vào vị trí cách mười mét trước mặt Thượng Quan Phi Vân, Bách Lý Kinh Vĩ sững sờ, nhìn chiếc ghế dựa rỗng tuếch một bên, kỳ quái nói.
Cái gì, hắn là Phi Vân Kiếm Vương?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play