Thượng Quan Phi Hùng bất đắc dĩ thở dài, chỉ vào thanh niên bên cạnh đã biến dạng khuôn mặt, thì thào nói: “Ngọc Lâm đây, hắn về rồi!”
“Cái gì, đây là đại biểu ca?” Trác Phàm khó tin thốt lên, kinh ngạc nhìn kỹ lại Thượng Quan Ngọc Lâm, phải thật lâu, mới gật đầu, a dua nói: “Ừm, đúng rồi, tuy bề ngoài có chút khác biệt, nhưng lờ mờ còn có thể phân biệt ra đại biểu ca anh minh thần võ, tuấn lãng bất phàm. . .”
Phốc! Thượng Quan Khinh Yên bật cười ra tiếng, lườm hắn, lại vẫn cứ che miệng trộm cười rộ lên. Thượng Quan Ngọc Lâm thì càng tức giận đến toàn thân run rẩy, con mẹ nó, đến cùng là khen hay làm hắn càng thêm tổn thương vậy?
Thượng Quan Phi Hùng thì nghiêm túc trừng mắt nữ nhi, làm nàng phải thu hồi vẻ mặt vui cười, sau khi bất đắc dĩ tinh nghịch le lưỡi, mới nhíu chặt mày, khó hiểu nhìn về phía hai người, trách mắng: “Hôm nay hai ngươi các ngươi đi làm cái gì vậy, làm sao lại biến thành như này?”
Nghe vậy, Trác Phàm liền tiếp lời, nghiêm túc bẩm báo: “Há, cữu cữu, chuyện là như vậy. . .”
Thượng Quan Phi Hùng nghe vậy liền nghiêm mặt lại, tĩnh tâm lắng nghe. Nhưng ai ngờ, câu tiếp theo của Trác Phàm lại làm cho vị gia chủ ngày bình thường luôn luôn tính tình ôn hòa này có loại xúc động hận không thể bóp chết hắn: “Thực ra, chuyện này. . . Ta cũng không biết gì cả!”
Phốc! Thượng Quan Phi Hùng như muốn phun máu, trợn mắt nhìn, lớn tiếng quát: “Cái gì ngươi cũng không biết, thế ngươi cướp lời để làm cái gì? Còn nữa, hai đứa các ngươi cùng đi hành động, làm sao có thể không biết cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT