Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn hai cha con Trác Phàm càn rỡ cười to, chỉ biết lắc đầu, không còn gì để nói.
Hai cha con đến tột cùng nghĩ như thế nào trong đầu vậy, còn chưa lên làm phú nhị đại, lại đã bắt đầu tưởng tượng hão huyền rồi, cái gì gọi là có người khi dễ, báo ra danh hào Thượng Quan gia, thì không ai dám động thổ trên đầu thái tiế? Là các ngươi đang muốn khi dễ người khác mới đúng đó.
Thượng Quan gia mình tại Đông Châu nổi danh là danh môn vọng tộc, có tri thức hiểu lễ nghĩa, đừng bởi vì hai kẻ không nên thân bị bất đắc dĩ được nhận vào mà làm bại hoại danh dự của cả gia tộc a!
Nghĩ tới đây, tất cả mọi người bất đắc dĩ nhìn về phía Thượng Quan Phi Hùng.
Gia chủ, đây là tên dở hơi bị ngài nhắm trúng, ngài đến xử lí đi!
Thượng Quan Phi Hùng cũng đau đầu vỗ trán, run rẩy không thôi, liên tục cười khổ, làm sao hắn lại vô duyên vô cớ đi nhận cháu ngoại như này chứ!
Còn nữa, vừa rồi chẳng qua là hắn muốn tạo chút giao tình, thuận miệng nói như vậy thôi. Nhưng méo thể ngờ được, trên đời còn thật có người vô sỉ như thế, thuận cán leo lên trên nhận thân nhân! 2
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT