“Tặng phẩm, tặng phẩm, tặng phẩm. . .”
Như đứa trẻ hồn nhiên ngây thơ, Cổ Tam Thông hưng phấn chạy quanh sân rộng lớn, khuôn mặt nhỏ bé đỏ ửng, vô cùng kích động.
Khi thì chui lên xà nhà, khi thì chui vào hồ nước, mỗi xó xỉnh đều lui tới một lần, chỉ vì tìm bảo bối mà người kia vừa nói.
Trác Phàm nhìn dáng vẻ của hắn, bất đắc dĩ cười một tiếng, thản nhiên nói: “Tiểu Tam Tử, người vừa rồi nói như vậy chỉ vì muốn chúng ta mua chỗ này mà thôi, làm gì có tặng phẩm chứ? Nếu có bảo bối như lời hắn nói thì làm gì tới phiên hai chúng ta?
“Điều này cũng chưa chắc đâu cha.”
Cổ Tam Thông vẫn nhảy lên nhảy xuống như cũ, kích động nói: “Những tên đần kia không tìm được, không có nghĩa là chúng ta tìm không được. Với trí thông minh của cha, lỗ mũi của con, nhất định có thể tìm tới mật thất ẩn giấu kia!”
Nghe nói vậy, Trác Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, cười khẽ một tiếng. “Tiểu Tam Tử, con tìm được thì thế nào? Chỉ là đồ chơi tu giả Dung Hồn cảnh phàm cấp luyện chế mà thôi, trong mắt chúng ta chúng chỉ là đồ bỏ đi. Trong nhẫn trữ vật tùy tiện xuất ra một kiện đồ vật, cũng trân quý hơn nhiều bảo bối kia của hắn, con còn phí lực làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play