Nhìn Trác Phàm dần dần biến mất, Liên Nhi từ đau thương, đến hi vọng, lại đến chấn kinh, lại đến đau thương, lại đến chấn kinh, lại đến đau thương. . . Sau cùng trở nên tức giận, chu cái miệng nhỏ nhắn dễ thương lên, khó chịu nói:
- Hắn. . . trong mắt hắn vậy mà không có ta!
Thác Bạt Lưu Phong dở khóc dở cười nói: “Liên Nhi, nhanh mở trói cho ta, mở ra phong ấn cho ta nữa!”
“A, vâng, đại ca!”
Lúc này, Liên Nhi mới nhớ tới, ca ca của nàng còn chưa thể động đây, liền đến giải khai phong ấn cho hắn. sĐến tận đây, Thác Bạt Lưu Phong mới rốt cục được tự do.
Hắn nhìn hai bên, tháy lão đầu kia còn ngây ngốc sững sờ, Thác Bạt Lưu Phong nói: “Liên Nhi, lần này gây họa quá lớn, chúng ta nhanh đi về bẩm báo phụ thân, nếu có thể, nhất định phải thuyết phục đợc phụ thân cùng trốn. Thái tử phủ thành ra như này không phải việc nhỏ. Aiz, tiểu tử Trác Phàm này, thật là biến thái, đi khắp nơi gây tai hoạ, lại hại khổ chúng ta phải lang bạt kỳ hồ, trốn khỏi quê hương a!”
“Đại ca, sao ngươi có thể nói như vậy?” Liên Nhi bất mãn hừ nhẹ, chu mỏ nói: “Lần này nếu không có Trác Phàm xuất hiện, sợ là chúng ta hai đều rơi vào tay tên thái tử kia, kết cục như nào, ta thật không dám nghĩ! “9
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT