.” “Không muốn, điện hạ!” Thấy Thái Tử như con sói đói đánh tới, dâm quang đầy mắt, Liên Nhi giật

mình, vội vàng lui ra sau, mới lại nơm nớp lo sợ cúi người, nhỏ giọng nói: “Xin lỗi, xin điện hạ tự trọng!” Thái Tử chỉ cảm thấy tẻ nhạt vô vị, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: “Thác Bạt Liên Nhi, ngươi đừng có cho thể diện mà không cần, Bản điện chủ có thể coi trọng người, đó là phúc phận của ngươi. Thác Bạt gia các ngươi trước kia có lẽ là trụ cột vững vàng của đế quốc, nhưng từ trận chiến bại tám năm trước, đế quốc tổn thất nặng nề, các ngươi đã là tội nhân của đế quốc. Phụ hoàng ta không giáng Thác Bạt Thiết Sơn thành thứ dân, mà chỉ là miễn chức vụ nguyên soái, xuống làm đại tướng thủ thành, đã là cảm niệm đại công của hắn khi xưa. Mà lại trong này còn nhờ có bản Thái Tử cầu tình thay các ngươi, nếu không, các ngươi sớm đã phải bị khám nhà diệt tộc!” Liên Nhi cắn chặt môi, không nói gì, chỉ uất ức cúi đầu! Thái tử cười lạnh, tiếp tục mắng: “Còn các ngươi thì sao? Hừ hừ hừ. Thứ vong ân phụ ngh�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play