Ai mà ngờ được, chỉ một chút thiếu cảnh giác, lại đần độn u mê tốn thất mất một viên đại tướng, đối phương lại còn có lợi khí có thể tuỳ tiện chém giết cao thủ Dung Hồn. Điều này làm bảy vị trưởng lão còn lại đều xiết chặt lòng, không dám tiếp tục xem thường nam nhân trước mặt này! Triệu Đức Trụ càng bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, không tự chủ được mà lui về phía sau mấy bước, khó tin lắc đầu nguầy nguậy, miệng lầm bầm: “Không thể nào, sao có thể? Ngươi làm sao có thể giết được trưởng lão Dung Hồn cảnh?” “Hừ, ta nói rồi, có ta ở đây, đừng ai hòng vượt qua nơi này một bước!” Trác Phàm hất lên trường kiếm, cười lạnh nói, như một vị Đế Quân không ai bì nổi, phát ra cẩm lệnh cho tất cả mọi người, không ai được phép vượt qua! Bọn người Bạch Hạc trưởng lão đã bắt đầu khẩn trương lên. Có lẽ lúc trước bọn họ không coi Trác Phàm ra gì nhưng bây giờ lại không thể khinh thường, bởi vì thanh thần kiếm quỷ dị kia đã mang đến cho bọn họ cảm giác tử vong hàng lâm. Đáng chết, thanh kiếm đó đến cùng là cái gì, sao lại lợi hại như thế? Bạch Hạc trưởng lão nhìn thanh kiếm kia, trên trán chảy ra mồ hôi lạ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play