“Vô Nguyệt!” Viên lão hít một hơi thật sâu, trầm ngâm thật lâu, mới thở dài nói: “Từ khi người nắm giữ vị trí tông chủ, hai tiếng sư phụ này, lão phu đã rất lâu không được nghe a!” Tà Vô Nguyệt hơi run run, đạm mạc gật đầu: “Đúng vậy a, bởi vì sư phụ đã từng nói, nhất tông chi chủ đứng đầu toàn tông, phải có bá khí chấp chưởng thiên hạ, không ai có thể áp đảo phía trên tông chủ. Hai tiếng sư phụ, chỉ tồn tại trong tâm, chứ không nên nói ra miệng như này. Sau này Ma Sách Tông chỉ có tông chủ Tà Vô Nguyệt cùng đại cung phụng Viên Hưng Cương, phụ tá lẫn nhau, chỉ thế thôi, không có phần tình sự đồ, tuyệt không được nói về phân tình sự đồ!” “Ngươi còn nhớ rõ những lời dạy bảo năm đó của vi sư, vậy ngươi hẳn phải biết, trước đại thế, lão phu sẽ không pha tạp bất cứ tia cảm tình nào ở bên trong!” “Hôm nay người thoái vị, Trác Phàm nể mặt lão phu, sẽ không đuổi tận giết tuyệt. Vừa đúng lúc lão phu muốn làm một việc, lúc trước lão phu từng đề cập với người, lão phu có một Bản Chân Quyết, có thể giúp người tranh thủ thời gian lĩnh hội một phen. Ngồi ở vị trí cao nhiều năm, lệ khí của người ngày càng hưng thịnh, lần này thoái vị ngộ đạo, chưa hẳn không phải là một chuyện tốt.” Tà Vô Nguyệt lại nắm chặt quyền, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sư phụ, ngài thật tuyệt tình như thế sao, thà giúp ngoại nhân bức ta thoái vị, lại không giúp ta bảo trụ danh vị tông chú?” “Không phải lão phu không giúp, mà Thiên ý chính là như thế, lão phu không giúp nổi..”
“Hừ, Thiên ý cái gì? Ngài cảm thấy Trác Phà
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.