Tê!
Hung hăng hít một ngụm khí lạnh, tất cả mọi người nghe thấy câu này đều trợn tròn mắt. Đây là tạo phản a, mới vừa đánh một tòa tổng môn của kẻ địch, bây giờ lại muốn đánh cả tổng môn của mình. Tất cả cao thủ Ma Sách Tông SỢ nagy cả nằm mơ cũng không nghĩ tới, lần xuất tông này, quay về liền biến thành phản đồ: Mặc dù mọi người đều là mà đạo tu giả, nhưng độ trung thành đối với tông môn vẫn có, trong một lúc khó mà tiếp nhận việc này.
Đừng nói là bọn họ, liền đến ngat cả những người ngoài là bọn người Hàn Thiên Ảnh sau khi nghe những lời lớn mật của Trác Phàm, cũng sợ tới ngày người. Sau đso, nàng chậm dời bước đi vào trước người Sở Khuynh Thành, ngây ngốc thấp giọng thì thầm: “Sư muội, nam nhân của ngươi thật bá đạo, tổng môn của mình nói phản là phản, còn muốn mang theo một đám trưởng lão cug phùng cùng phản với hắn? Đoán chừng bọn họ đang hối hận, giống như ngu ngốc bị lão công của người đùa bỡn trong lòng bàn tay!” “Sự tỷ, Trác Phầm không phải là người truy cầu danh lợi, hắn là đang tự vệ” Bất đắc dĩ lắc đầu, Sở Khuynh Thành thở dài. Trầm ngâm một hồi, Hàn Thiên Ảnh cũng gật đầu: “Cũng đúng, giả truyền ý chỉ của tông chủ, phát động cuộc chiến giữa hai tông, vốn đây là tooin không thể nào tha thứ, chết là cái chắc. Nếu bây
giờ hắn không làm phản, thì cũng sẽ bị Ma Sách Tông truy sát. Chỉ là mọi người đều hiện chuyện này, nhưng đều không có quả quyết như hắn, hắn là người biết mình nên làm cái gì. Nào giống Khuế Lang nhà ta, cho dù cho hắn gan hùm mật gấu, hắn cũng không dám làm như vậy!” Cười khẽ một tiếng, Sở khuynh thành đạm mạc gật đầu, sau đó nhìn về bóng người cao ngất của Trác Phàm cùng khuôn mặt kiến nghị kia, trong mắt toát ra nồng đậm yêu thương! Phu quân của Sở khuynh Thành nàng, nhất định là một bật anh hùng phóng khoáng. Bất luận trong tình cảnh nào, trong mắt hắn cũng chưa bao giờ hiện lên vở thất bại mù mịt. Lạnh lùng quét nhìn mọi người một chút, thấy bọn họ đang do dự, trong lòng hắn thầm hố, đạm mạc mở miệng: “.. Nếu mọi người có thể giải quyết trong hòa bình, ta cũng không muốn làm ra chuyện đại nghịch bất đạo. Mọi người cũng biết, ta vốn muốn rời khỏi Ma Sách Tông, cũng không muốn tranh danh đoạt lợi. Nhưng mà, ai muốn lấy mạng lão tử, cũng không thể nào, đây là ranh giới cuối cùng của lão tử, đã đủ thấp nga!” Liếc nhìn nhau, con ngươi mọi người nhìn quanh, không nói gì, cũng không biết bọn họ đang suy nghĩ gì. “Ta biết trong lòng các ngươi muốn để một mình lão tử gánh vác!”
Dường như đã đoán được ý nghĩ của bọn hắn, vẻ mặt Trác Phàm bình tĩnh lên tiếng: “Biện pháp này không phải lão tử không nghĩ qua. Vốn những chuyện lần này, đều vì một mình ta, ta hẳn nên gánh chịu mọi chuyện. Nếu một mạng của lão tử có thể cứu hết mạng của các ngươi, vậy thì ta cũng chết đúng chỗ. Nhưng mà, các ngươi suy nghĩ một chút, lấy tính nết của Tà Vô Nguyệt, hắn sẽ bỏ qua cho các ngươi sao?”
Thân thể chấn động, mọi người nghe xong lời này của Trác Phàm, vẻ mặt còn mang hi vọng, bỗng chìm nghỉm xuống. Lạnh lùng quét nhìn tất cả mọi người, Trác Phàm hét lớn một tiếng: “Tà Vô Nguyệt tàn bạo lãnh huyết, toàn tông đều biết. Hắn sẽ cho phép những người các ngươi mượn dùng quyền lợi của hắn, mượn danh nghĩa tông môn, triển khai đại chiến còn sống sao? Đây là sựu khiêu chiến đối với quyền thế của hắn, lonhf dạ hắn có bao nhiêu nhỏ mọn, các ngươi còn rõ hơn ta!” “Nhưng mà, đây không phải do ngươi…”. “Đúng vậy, là do ta giả truyền ý chí của hắn!”
Có người đứng lên, nhát gan chỉ hướng Trác Phàm, cũng bị hắn đánh gãy: “Nhưng các ngươi cũng phải hiểu, trưởng lão cung phụng của nội môn kia sao lại không cùng các ngươi ra ngoài? Hừ…Tình cảnh bây giờ, Tà Vô Nguyệt đã mất đi tín nhiệm với các ngươi. Tuy bây giờ hắn không thể làm gì các ngươi, nhưng đừng quên, hiện tại Ma Sách Tông có 10 ngàn thánh linh thạch, không tới trăm năm, không biết sẽ bồi dưỡng ra bao nhiêu trưởng lão cung phụng thay thế các ngươi!” “Mà các ngươi cũng đừng quên, các ngươi là trưởng lão cung phụng của tạp dịch phòng ta, sớm đã cso liện hệ mật thiết với ta, muốn trốn cũng trốn không thoát. Tà Vô Nguyệt coi ta là kẻ phản loạn, như vậy các ngươi ai cũng chạy không được, sớm muộn cũng sẽ bị thanh trừ, Ma Sách Tông vẫn như cũ là thiên hạ của nội môn cùng Thạch cung phụng. Vất vả nhiều năm như thế, mới có thể nắm quyền, liền phải nhường ra, còn gặp kết cục không tốt. Như vậy, các ngươi cam tâm không?” Thân thể chấn động mạnh một cái, mọi người khi nghe xong lời dõng dạt hổ quát của Trác Phàm, trong mắt cũng hiện lên vẻ không cam lòng cùng phẫn hận!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT