Này!
Giải quyết xong hai trưởng lão Huyền Thiên Tông, Trác Phàm thu hồi thần hồn, Thánh Linh thạch không ngừng hiện ra trong tay, nhất thời bày ra một trận pháp ẩn tức ở xung quanh đám người Khuế Lang.
ư!
Một đạo ba động rõ ràng hiện lên, thân ảnh mọi người nhất thời biến mất ở bên trong. “Các ngươi ở chỗ này chờ, không cần loạn động, ta hồi tông tìm người hỗ trợ!” Nhìn lướt qua mọi người, Trác Phàm xoay người, muốn rời đi. Khuê Lang trầm ngâm một hồi, đột nhiên nói: “Trác quản gia, tông chủ sẽ không đồng ý khai chiến với Huyền Thiên Tông!” “Hắn có đồng ý hay không không quan trọng, ta sẽ đem người của chúng ta kéo tới!” Ánh mắt hơi híp lại, một đạo tinh quang chợt lóe rồi biến mất, Trác Phàm trong lòng đã có tính toán, dưới chân đạp một cái liền nhất thời hướng Ma Sách Tông bay trở về: “Còn nữa, Khuế Lang, các nàng giao cho người chăm sóc!” - “Yên tâm đi, Trác quản gia, Khuê Lang nghĩa bất dung từ!”
Xa Xa ôm quyền, sắc mặt Khuê Lang ngưng trọng, thầm than. Trác quản gia, ngài ngàn vạn lần phải nghĩ ra biện pháp a, Sở cô nương của ngài, còn có mạng là nương ta, chỉ có thể ký thác ở trên người ngài… Vừ! Nửa tháng sau, Trác Phàm lần thứ hai trở lại kết giới Ma Sách Tông, ấn quyết trong tay đánh ra, liền nghe một tiếng ba động rõ ràng vang lên, trong hư không liền đột nhiên xuất hiện một cánh cửa vào, tiếp theo hắn vui vẻ đi vào. “Đứng lại, người nào?” Đột nhiên, một tiếng hét lớn, một đệ tử nhất thời nhảy ra, ngăn ở trước mặt Trác Phàm, nhưng khi hắn nhìn thấy là Trác Phàm, nhất thời co rụt CỔ, vẻ mặt áy náy cưới xán lạn: “Thì ra là Trác quản gia đã trở lại a, xin lỗi, vừa rồi đệ tử đường đột! ” “Không có gì đáng ngại!” Khẽ khoát tay áo, Trác Phàm không chút để ý. Đệ tử kia gãi gãi đầu, vẻ mặt xấu hổ: “Tạ Trác quản gia không trách ấn, ai, đám thằng nhóc kia, đồn đãi khắp nơi, nói Trác quản gia đã Tời tông sẽ không trở về, hại đệ tử còn thương tâm nửa tháng. Hiện tại không phải Trác quản gia đã trở về sao, ha ha..” “Như thế nào, ngươi có nhớ ta không?” Nhướng mày, Trác Phàm khẽ cười lên tiếng.
Duỗi thẳng lưng, đệ tử kia cực kỳ nghiêm túc gật gật đầu: “Đương nhiên, nếu không phải Trác quản gia mà nói, những người trong tạp dịch phòng chúng ta, còn đang phải trải qua cuộc sống không bằng heo chó, vĩnh viễn không có thiên nhất, không chiếm được thăng chức. Nhưng hiện tại không giống vậy, tuy rằng thực lực đám tiểu nhân ta không đủ, vô duyên tiến vào phòng tạp dịch tinh anh của Trác quản gia, nhưng tốt xấu gì cũng có hy vọng, nghĩ đến sang năm ta có thể đi vào, ha.” “Vậy thì tốt rồi!” Vỗ nhẹ bả vai hắn, Trác Phàm mỉm cười: “Bất quá, nghĩ giống như ngươi, còn có bao nhiêu người?” Không khỏi sửng sốt, đệ tử kia không rõ ý lắm, nhưng vẫn chiếu theo thực tế nói: “Đi ẩn đại đức của Trác quản gia đối với chúng ta, các huynh đệ tạp dịch phòng đều cảm ơn,
những đệ tử ngoại môn ban đầu tiến vào phòng tạp dịch tinh anh, cũng đều chiếm được lợi ích. Nghĩ đến hơn phân nửa đệ tử trưởng lão của toàn tông, sẽ cảm kích Trác quản gia vì tông môn làm ra hết thảy!” “Vậy còn có một bộ phận nhỏ?” “Bọn họ đại khái chính là thân tín của nội môn trưởng lão, phỏng chừng hận ngài muốn chết, ha ha…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT