Phanh phanh phanh!
Trong từng tiếng vang đinh tai nhức óc, vang vọng Quỳnh Tiêu, thân ảnh Trác Phàm cùng Diệp Lân cũng không ngừng chuyển dời, giao thoa lược ảnh, một hồi xuất hiện tại phía Đông, một hồi xuất hiện tại Tây Bắc.
Tất cả mọi người nhìn lấy hết thảy, đều không kịp nhìn theo tàn ảnh hai người, đầu không ngừng lúc lắc, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ mờ mịt, hai người này đến tận cùng là đánh thế nào? Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy cái bóng, hoàn toàn không thể nhìn rõ được bất kỳ thứ gì!
Tại đây cũng chỉ một vài cao thủ, có thể nhìn thấy nhất cử nhất động, mạnh yếu chi thế, khi hai người giao chiến.
“Quả nhiên, Diệp Lân vẫn là kỹ cao một bậc a!” Mí mắt khẽ nháy một cái, Hắc Nhiêm Chí Tôn bất đắc dĩ thở dài, lắc đầu: “Trận giáp lá cà này, Trác Phàm thật sự là đụng vào trên họng súng của Diệp Lân. Tuy nói Trác Phàm luôn luôn được mọi người cho rằng thân thể cường đại, nhưng khi so sánh cùng Diệp Lân, quả thực là có không ít khuyết điểm a!”
Đạm mạc gật đầu, Bạch Mi Chí Tôn biểu thị tán đồng, đồng dạng thở dài: “Phương pháp luyện thể của Trác Phàm quá mức cố chấp, nào có ai chỉ luyện một cánh tay. Lúc trước hắn gặp phải phàm phu tục tử còn có thể ứng đối, thế nhưng lại gặp phải Diệp Lân quá toàn tài!”
“Có lẽ… cái Thần Tí này là do hắn tịch mịch…” Lông mày bất giác nhướng lên một cái, Hắc Nhiêm Chí Tôn bật cười liếc Bạch Mi Chí Tôn một chút: “Chúng ta đều từng trải qua tuổi trẻ, có thể lý giải nha, ha ha ha!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT