. .
Trên đài cao, Vũ Thanh Thu nói: “Có lẽ là hắn suy nghĩ vì đại cục tương lai của tông môn. Dù sao Ma Sách Tông vốn là hạ tam tông, vừa mới đưa thân lên hàng ngũ trung tam tông, nếu đệ tiêu diệt toàn bộ tử Kiếm Thần Tông, đắc tội trung tam tông lâu năm, sẽ rất bất lợi đối với sự phát triển. Dù sao, tiến vào hàng ngũ trung tam tông là một chuyện, muốn biến tư nguyên được Song Long Viện ban thưởng trở thành thực lực, còn cần một khoảng thời gian!”
Viêm Ma lắc đầu nói: “Ta thấy không có phức tạp như vậy, lúc trước ngay cả ta mà hắn còn dám giết, sao lại quan tâm mấy thứ này chứ? Huống hồ, đệ tử ma đạo bình thường tùy ý làm bậy, nói động thủ là động thủ, sao lại nửa đường thay đổi? Theo ta thấy, hắn bị ngáo, đột nhiên không còn sát tâm, chỉ thế thôi!”
Vũ Thanh Thu cười nói: “Không có sát tâm? Đao đều đã kề trên cổ, hắn lại bất chợt không còn sát tâm sao, ma đạo tu giả từ lúc nào có thể thu phóng sát tâm tự nhiên như thế?”
Nghe vậy, Viêm Ma liền trầm mặc. Làm đệ tử ma đạo, hắn rất rõ ràng một điều, ma đạo sát khí nặng, một khi sát ý hiện, nhất định phải phóng xuất ra. Nếu không, nếu cứng rắn nín trở về, sẽ tự phản chấn mình, nhẹ thì thương thân, nặng thì thương tâm, thậm chí có thương về mặt tâm cảnh đâm.
Chỉ là, tại sao Trác Phàm lại tuỳ tiện nín trở về, hắn lại không rõ.
Diệp Lân lại khinh thường nói: “Vô luận chính đạo hay ma đạo, cuối cùng đều phải tu luyện tâm cảnh tới tình trạng thu phóng tự nhiên. Trác Phàm có thể thu hồi sát tâm, có gì kỳ quái, chuyện này chỉ có thể chứng minh tu vi tâm cảnh của hắn chí cao, thậm chí so với ta, hắn còn có phần hơn. Ta chỉ thấy kỳ quái, vì sao hắn lại thu sát tâm? Thật chẳng lẽ vì giao tình? Đây không phải là hành động mà ma đạo thường làm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play