” A, các ngươi sao không giống như bình thường thế!” Trác Phàm sững sờ nói: “Nhất là Nguyệt ngươi Linh, lúc ngươi làm chủ tạp dịch phòng, ngươi mạnh mẽ hung ác nhường nào, sao bây giờ nhăn nhăn nhó nhó, đi lên đá hắn một phát thôi mà cũng phải do dự?”
“Trác quản gia, ngài tự đi xem đi!” Nguyệt Linh vẫn đỏ mặt nói.
Trác Phàm càng thêm hiếu kỳ, cất bước đến gần, rất nhanh đi đến phía sau bọn họ, vội ho một tiếng: “Khụ khụ khụ. . . Các huynh đệ nhường chút, cho ta một chỗ để ta đạp cho thằng này phát!”
“A, Trác quản gia trở về, tất cả mọi người tránh ra, Trác quản gia muốn đích thân xuất khí!” Quay đầu thấy là Trác Phàm, Khuê Lang liền sáng mắt quát to lên.
Bọn người nghe vậy liền vội vàng né sang một bên, để Trác Phàm hạ chân thật tốt!
Đến lúc này, quang cảnh mới xuất hiện rõ trước mắt Trác Phàm, hắn bị làm cho ngơ ngơ ngẩn ngẩn, rồi ngay sau đó kỳ dị nhìn sang mọi người. Đến bây giờ, hắn rốt cuộc biết vì sao mấy người Nguyệt Linh không dám tới gần.
Bởi vì tiểu tử Nhâm Thông đang co quắp cuộn người lại, trên thân vô số chỗ ứ đọng máu, thậm chí còn đang khóc nức nở, nếu chỉ như này thôi thì đương nhiên không đủ, mấu chốt nhất là, tiểu tử này thế mà bị lột sạch y phục, trần truồng nằm trên mặt đất, mặc người chà đạp, dưới thân còn có một vũng máu lớn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT