” Là Khuê Lang kia!”
Xa xa nhìn Khuê Lang dần dần xuất hiện, Vân trưởng lão khẽ vuốt chòm râu, ánh mắt lộ ra vẻ khôn khéo như lão hồ ly, nhìn về phía Tuyên Thiếu Vũ, đạm mạc nói: “Công tử, thân thể ngài vạn kim, nếu gặp phải cường thủ khác, cho dù bỏ quyền, lão phu có thể thông cảm cho ngươi. Còn Khuê Lang này. . . Ha ha ha, lão phu sớm có cách đối địch. Ngươi lấy Khuynh Thành Hàn Quang Kiếm ra đây, lên sân thì cứ làm như thế. . .” Vân trưởng lão thì thầm bên tai Tuyên Thiếu Vũ vài câu, Tuyên Thiếu Vũ thì liên tục gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ giảo hoạt.
Sau đó, hắn dựa theo lời Vân trưởng lão kia, đến chỗ Sở Khuynh Thành đang hôn mê, lấy đi Hàn Quang Kiếm, rồi đi thẳng đến đài chiến đấu.
Khuê Lang vừa thấy là hắn, liền cười mỉa mai nói: “U, đây không phải đại công tử Huyền Thiên Tông sao, sao lại lên đây? Muốn bị đánh sao?”
Tuyên Thiếu Vũ ho nhẹ một tiếng, rồi khẽ cười nói: “Khụ khụ khụ. . . Ngươi biết ta là ai?”
Khuê Lang bĩu môi: “Người nào không biết Huyền Thiên Tông có tên thiếu gia là con ma ốm ngũ hành không được đầy đủ, thể chất như vậy còn dám tới nơi này, không phải muốn ăn đòn thì gì? Tuyên tông chủ cũng thật cam lòng, không biết hắn bị ngươi làm cho sợ, muốn mượn cơ hội vứt bỏ ngươi, hay là ngươi căn bản không phải thân sinh của hắn, để ngươi đi tìm chết đây, ha ha ha. . .”
Hắn vừa hết lời, toàn trường liền cười to lên, Người Huyền Thiên Tông tức giận trừng mắt về phía Khuê Lang, hận hắn đến nghiến răng nghiến lời!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT