Trên đài cao, Thủy Nhược Hoa phẫn hận, nghiến răng nghiến lợi thét lên:
“Viêm Ma!”
“Nhược Hoa, nơi này là Song Long Viện, không được gây chuyện!” Vân trưởng lão vỗ vỗ vai nàng, cảnh cáo: “Huống hồ, chúng ta không thể trêu vào Viêm Ma. Phía sau hắn là Ma Viêm Tông, chúng ta càng thêm không thể trêu vào!”
Thủy Nhược Hoa nghe vậy chỉ đành thở dài một tiếng, cúi thấp đầu. Cứ như vậy xem ra, thù của bọn họ là không báo được rồi, tông môn cũng sẽ không để các nàng đi chết vô ích! Nghĩ đến đây, Thủy Nhược Hoa nắm chặt quyền lại, móng tay đâm vào cả trong thịt, nhưng nàng lại không có cảm giác đau chút nào.
Hôi Hùng thấy Viêm Ma mà giật mình lo lắng, thật lâu mới mắt đầy lệ quang nói: “Sư phụ à, đồ nhi bị Viêm Ma để mắt tới!”
“Ừm, tuy rất nguy hiểm, nhưng hoàn toàn chứng minh thực lực ngươi đã được đệ nhất thiên tài Ma Viêm Tông coi trọng, vi sư coi ngươi làm vinh!” Lỗ trưởng lão kích động nói.
Nghe vậy, mọi người thi nhau lảo đảo, sau đó khinh bỉ nhìn hai người. Hai người này quá tự luyến a, dựa vào cái gì mà dám nói Viêm Ma vì bọn họ mà đến? thực lực còn chưa đến Hóa Hư cảnh, dựa vào cái gì mà nói Viêm Ma để mắt tới?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT