“Trác quản gia, ngươi rốt cục xuất quan a, ha ha ha. . . Chúc mừng chúc mừng, chắc hẳn đột phá thuận lợi chứ!” Trác Phàm mới đi ra khỏi sơn động, Viên lão liền không biết từ nơi nào xông tới, ôm quyền cung chúc.
Trác Phàm cứ như chẳng có chuyện gì phát sinh, khẽ gật đầu cười nói: “Đúng vậy a, nhờ có ngươi tìm cho ta chỗ tốt, giúp ta thuận lợi đột phá, nếu không ta sợ sẽ có rất nhiều chuyện phiền toái!”
“Ây. . .” Viên lão sững sờ, ánh mắt kỳ quái nhìn hắn, rồi cười nói: “Trác quản gia, chẳng lẽ ngài không muốn hỏi mấy ngày nay phát sinh chuyện gì à, như là kết giới đã che chở ngài kia. Lấy ánh mắt ngươi, hẳn là có thể nhìn ra đây không phải là trận pháp a.”
“Đúng vậy a, ta nhìn ra, làm sao?”
“Vậy ngài không muốn biết nguyên do sao?”
“Không nghĩ, làm sao?” Trác Phàm vẫn lạnh nhạt nói.
Thấy vậy, Viên lão lại càng ngây người, rồi chợt cười khổ lắc đầu: “Ai, lão hủ còn tưởng rằng chuyện thứ nhất Trác quản gia làm sau khi xuất quan là trói lão hủ lại, bức hỏi đầu đuôi chuyện này, lão hủ đều đã nghĩ kỹ lý do, không ngờ Trác quản gia lại không quan tâm chút nào a, để tiểu lão nhân mệt mỏi cả đầu óc!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play