“Không cần, tôi không thể mang theo anh ta được. Hơn nữa, một khi đã vào đây, đó là thiên hạ của tôi rồi. Đừng quên, năm ngoái tôi đến Nước M và đã trộm rất nhiều thứ như thế nào.”
Dương Dương tự đắc nói.
“Thôi được rồi, anh tự cẩn thận.”
Ai cũng biết Dương Dương là đồ vô dụng, tay không cầm nổi vật gì, cả chuyến đi không hề gánh một hành lý nào.
Khả năng của anh ta đến giờ vẫn là một bí ẩn, nhưng dù sao đã đạt đến cấp độ A+, dù không có sức mạnh để kéo Hách Vận Lai, ít nhất cũng có khả năng tự bảo vệ mình, đúng không?
Tịnh Thù không nói thêm gì với Dương Dương nữa, cô kéo Hách Vận Lai đi.
“Hách Vận Lai? Anh đã ngủ chưa? Anh có nghe tôi nói không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play