Khi mọi người đều đã mệt mỏi, Tịnh Thù mới chỉ tay vào bãi cỏ duy nhất còn sót lại trên vách núi, nơi cây cối vẫn mọc rêu xanh.
Đây có lẽ là nơi bình thường duy nhất trên ngọn núi trơ trọi này.
Tịnh Thù nói:
“Đến rồi, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi tại đây.”
Chẳng ai nhìn thấy điều gì đặc biệt ở đây cả, chẳng qua là cỏ nhiều hơn một chút, cây cối nhiều hơn một chút mà thôi.
“Ôi trời ơi, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi rồi.”
Tiểu Hắc vừa nói vừa ngã xuống bãi cỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT