Tịnh Lai vừa lau sạch bụi trên người ở hành lang, rồi dùng khăn ướt lau khô tay rồi mới nói:
“Con đã gọi điện báo cảnh sát rồi, họ nói sẽ ghi chép lại và xử lý sau, bây giờ có quá nhiều vụ cướp, không đủ nhân lực xử lý những trường hợp không gây thương tích, họ bảo chúng con ra ngoài phải cẩn thận hơn.”
Tịnh Thù cảm thấy rằng, vào đầu ngày tận thế, lực lượng cảnh sát tập trung vào việc thu gom tài nguyên nên không có thời gian quản lý những trường hợp trộm cắp nhỏ.
Dẫn đến việc sau hai, ba tháng, các vụ cướp giật và giết người ngày càng tăng.
Cô cả Tịnh Phán có tính cách mộc mạc của người nông thôn, đã quen làm việc đồng áng, thân hình cũng khỏe mạnh, nhưng lúc này dường như cảm thấy hơi sợ hãi:
“Nếu không phải vì thấy toàn phụ nữ thì con đã chạy ngay từ đầu rồi, tiếc là một mình con không đánh lại họ, táo rơi đầy đất, chỉ nhặt lại được hai thùng, phí quá.”
Bà Tịnh lấy khăn ướt lau bụi cho con gái cả:
"Táo hỏng thì nghiền nát trộn bột làm thành bánh rán chua ngọt, rất ngon đấy, không phí đâu.”
“Lần sau đừng làm việc một mình nữa. Quê nhà vẫn ổn chứ?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play