Lúc Lý Vi nghe nói chuyện Tứ a ca lại tức giận thì đã mấy ngày trôi qua. 
Ngọc Bình ra ngoài trả hộp đồ ăn nên hay tin, vừa về đã thấy khuôn mặt nhỏ trắng bệch cả, nhỏ giọng nói với nàng: “Cách cách ạ, nghe bảo dạo này Tứ a ca đang nóng.” 
Đây chẳng phải lần đầu tiên Tứ a ca nổi cơn, vị gia này có một tật gọi là thích hờn dỗi. Một khi chàng bực, bất kể là ai chọc chàng, là người ở ngoài hay trong A Ca Sở, chàng cũng không trút giận lên đầu người ta, không cãi cọ với ai đâu, mà chỉ ngồi buồn bực một mình trong thư phòng. 
Mấy ngày này, không khí trong viện sẽ cực kỳ áp lực. 
Tất cả cung nữ thái giám đều tới lui vội vã, gặp mặt chả dám tán gẫu nhiều, chỉ chào hỏi nhau qua ánh mắt, ngay cả tiếng nói chuyện cũng đè xuống mức thấp nhất. 
Bởi vì chàng thích nhịn cơn tức trong bụng, không thích tìm Giải Ngữ Hoa* gì đó để giải sầu, thế nên Lý Vi và các nữ tử ở hậu viện phải một, hai ngày sau mới hay tin. Đến khi mọi người trong hậu viện đều biết, thì nàng cũng đã biết rồi. 
*Giải Ngữ Hoa: ẩn dụ cho những người phụ nữ xinh đẹp, hiểu chuyện. 
Bình thường Ngọc Bình rất muốn Tứ a ca tới tìm Lý cách cách nhiều một chút, nhưng hiện giờ nàng ta lại sợ nhất là Tứ a ca bỗng dưng nhớ đến cách cách nhà mình. Lý Vi còn bắt gặp nàng ta lén cầu xin Bồ Tát, xin Tứ a ca ngàn lần đừng đến. 
Lý Vi có thể hiểu, ngay chính nàng đây cũng sợ Tứ a ca của bây giờ chứ huống chi. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play