Cưỡi ngựa dạo vòng vòng hai chuyến, trải chiếu xuống đất ngồi ăn bữa cơm xoàng, xong xuôi, chuyến du xuân lần này cứ thế kết thúc viên mãn.
Thành quả lớn nhất Lý Vi thu hoạch được đó là đã dẫn Nhị cách cách đi đào rất nhiều sen Quan Âm, đại khái loài này được gọi chung bằng cái tên khoa học là Thực vật mọng nước. Trước kia nàng từng gặp ngoài chợ hoa, bèn bỏ mười tệ mua một bồn nhỏ về, sau vì tưới nhiều nước quá thành thử nó chết mất. Ai ngờ nay lại tìm ra được vô số sen mọc trên một sườn núi nhỏ! Nàng bèn đào một đống lên như vớ phải báu, định bụng đem về chăm. Lần này chắc chắn sẽ chăm khéo không để nó chết nữa, giờ nàng đã rất có niềm tin vào tài chăm hoa của mình rồi.
Vả chăng còn có thợ hoa nữa kia.
Thấy ngạch nương cầm đầu đi nghịch đất, Nhị cách cách khoái lắm. Lý Vi chốc chốc lại ngoái đầu trông Tứ a ca sợ chàng bắt gặp, đoạn nháy mắt ra hiệu với Nhị cách cách, còn dựng ngón tay “suỵt” với nó, sau đó khúc khích cười trộm.
Lúc trở lên xe, biết tỏng hai mẹ con này đang chơi trò mờ ám, Tứ a ca sáp tới gần, “Đào gì đấy?”
“Sen Quan Âm.” Lý Vi bưng một đóa sen đương lúc nở rộ ra cho chàng xem.
Tứ a ca cau mày nhìn, nói: “Loài này dễ chăm lắm (tuy nó từng chết dưới tay nàng), đừng tưới quá nhiều nước, cứ đặt nó trong bồn rồi để đó là được.” Trông chàng không có vẻ gì là thưởng thức, nàng nói ngay: “Cho chàng một bồn để chàng đặt ở bàn học.” Nó biết phòng phòng xạ đấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT