Tại một vùng hoang hoác tiêu điều, nhóm người Tứ a ca đang đóng trại.
Năm trăm hộ quân chia làm mấy tiểu đội đang trong cuộc tuần tra, các tùy tùng dỡ lều bạt từ trên xe xuống. Người Mãn trước nay quen sống nơi đồng cỏ, hiện giờ cứ vào mỗi độ thu tổ chức đi săn, các dòng họ hoàng thất vẫn dựng lều làm nơi trú chân. Hoàng thượng luôn mong người Mãn sẽ không bao giờ quên đi phong độ vũ dũng của tộc mình.
Chỉ chốc lát, những chiếc lều đã được dựng lên. Chính giữa là một căn lều lớn, phía ngoài lần lượt có tùy tùng, đại thần, hộ quân đứng gác.
Trên bếp lò có thịt đã nướng chín, Tô Bồi Thịnh tự tay chia thịt ra rồi đem sang cho Tứ a ca. Ra ngoài rồi thì không phải lúc nào cũng có rau dưa tươi để ăn nữa. Mấy ngày nay các quan viên đi cùng đều ra sức dốc trà vào bụng, bằng không, bụng họ thực sự không thể chịu nổi cảnh ngày ngày phải nhồi thịt này.
Tứ a ca đang đọc công báo và thư nhà nhận được từ dịch trạm chặng trước. Cứ cách mười hôm là trong phủ gửi thư một lần, ngoài thư phúc tấn thăm hỏi ân cần, Trương Đức Thắng ở thư phòng cũng phải viết thư báo cáo những chuyện lớn nhỏ diễn ra trong phủ mười ngày qua.
Dĩ nhiên phúc tấn không hề biết việc này.
Tô Bồi Thịnh cẩn thận đặt đĩa đồng lên cái bàn nhỏ trước mặt Tứ a ca, nói: “Gia, nhân lúc nóng ăn thì vẫn hơn. Thịt này đã được ướp cứng cả, lúc nữa nguội sẽ càng khó nhai.” Sống an nhàn trong nhung lụa từ bé, Tứ a ca đã không còn như người Mãn thúc ngựa tung hoành khắp thảo nguyên năm nào. Người Mãn khi ấy vốn chẳng cần nướng thịt chín mềm rồi mới bỏ miệng, nay Tứ a ca ăn kiểu này lại thấy răng nhưng nhức ê ẩm, lần nào cũng phải nhai cho mềm ra mới nuốt dằn, Tô Bồi Thịnh nhìn mà cũng thấy oái oăm thay chàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT