Bước xuống hai ba bậc tam cấp, Chương Ngưng đứng bên ngoài căn phòng có tiếng đàn violin truyền ra.
Đoạn đầu tiên êm dịu, nhẹ nhàng đã kết thúc, bắt đầu xuất hiện vài lần chuyển giọng. Tiếng đàn tràn đầy vẻ phong trần, nỉ non, như thể người chơi đàn có vô vàn giằng xé trong lòng, nhưng cũng phảng phất ý cầu mong sự bình yên và giải thoát.
Chương Ngưng suy đoán, người này tuổi tác đã cao.
Lúc ở căn cứ ngoài Trái Đất, cô đã nhiều lần nghe mẹ gảy đoạn nhạc này, nhưng tâm trạng lúc này nghe thì lại có cảm giác hoàn toàn khác nhau.
"Căn phòng của cô ở chỗ này." Đang nghe say mê, sau lưng có người bình tĩnh nói.
Chương Ngưng quay đầu lại, Lục Sương ngửa mặt nhìn cô, ánh mắt anh bình tĩnh và thản nhiên, thậm chí khóe môi mỉm cười.
Giống như cuộc tan rã không vui ban nãy chưa từng xảy ra.
Cô đi xuống cầu thang, Lục Sương không muốn giải thích gì, trực tiếp dẫn cô đi về phía nơi khác ở hành lang.
"Dễ nghe quá." Cô không khỏi cảm khái.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT