Đội ngũ cầm đuốc hành quân trong màn đêm núi rừng, toàn bộ là kỵ binh cùng xe ngựa.
Tiêu Yến ngồi trong xe ngựa, hắn không phải không muốn trốn, nhưng xung quanh đều là quân sĩ mặc giáp, cầm vũ khí sắc bén. Người dẫn đầu lại là Ngụy Tây Lăng, phía sau có Lưu Võ canh chừng. Với sự bố trí như vậy, nếu không muốn chết, hắn tốt nhất vẫn nên thành thật một chút.
Hơn nữa, nếu hắn chạy trốn, Ngụy Tây Lăng mà thật sự chém đầu Lưu Võ thì chẳng phải hắn đã hại người sao? Tiêu Yến chỉ muốn tự cứu, không muốn hại người, huống hồ Lưu Võ này trông cũng khá tốt bụng. Hắn không muốn làm hại tính mạng của y.
Hắn sờ lên mặt, bộ râu giả vẫn còn đó. Với dịch dung thuật hỗ trợ, Ngụy Tây Lăng cùng lắm cũng chỉ có thể hoài nghi.
Hơn nữa, xét về mặt logic, Tiêu Yến bản tôn không thể nào xuất hiện ở cái miếu đổ nát hoang vu trong đêm mưa này.
Lúc này, theo dòng thời gian bình thường, Tiêu Yến hẳn là đang rầm rộ chuẩn bị cho cuộc thu thú ở nơi khác.
Theo Tiêu Yến mà nói, nguyên chủ này nhất định là chòm Xử Nữ thêm chứng ám ảnh cưỡng chế, bất cứ việc gì cũng phải hoàn hảo, không được phép cẩu thả một chút nào. Ngụy Tây Lăng nếu từ nhỏ đã lớn lên cùng nguyên chủ, hẳn là hiểu rõ tính cách của nguyên chủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT